古風(fēng)其四十七(李白)拼音版、注音及讀音
古風(fēng)其四十七拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:李白
gǔ fēng qí sì shí qī
古風(fēng)其四十七
táo huā kāi dōng yuán。桃花開東園。
hán xiào kuā bái rì。
含笑夸白日。
ǒu méng dōng fēng róng。
偶蒙東風(fēng)榮。
shēng cǐ yàn yáng zhì。shēng yī zuò jīn
生此艷陽(yáng)質(zhì)。(生一作矜)
qǐ wú jiā rén sè。
豈無(wú)佳人色。
dàn kǒng huā bù shí。
但恐花不實(shí)。
wǎn zhuǎn lóng huǒ fēi。
宛轉(zhuǎn)龍火飛。
líng luò zǎo xiāng shī。
零落早相失。
jù zhī nán shān sōng。
詎知南山松。
dú lì zì xiāo sè。
獨(dú)立自蕭瑟。
cǐ shī yī zuò
(此詩(shī)一作
fú róng jiāo lǜ bō。
芙蓉嬌綠波。
táo lǐ kuā bái rì。
桃李夸白日。
ǒu méng chūn fēng róng。
偶蒙春風(fēng)榮。
shēng cǐ yàn yáng zhì。
生此艷陽(yáng)質(zhì)。
qǐ wú jiā rén sè。
豈無(wú)佳人色。
dàn kǒng huā bù shí。
但恐花不實(shí)。
wǎn zhuǎn lóng huǒ fēi。
宛轉(zhuǎn)龍火飛。
líng luò hù xiāng shī。
零落互相失。
jù zhī líng hán sōng。
詎知凌寒松。
qiān zǎi zhǎng shǒu yī。
千載長(zhǎng)守一。